Tuoi nào cho Tôi.

Thứ Tư, 27 tháng 2, 2019


Còn tuổi nào cho Tôi.
Hoàng hôn khuất bên đồi.
Sáu mươi năm kiếp Người.
Tuổi hoàng hôn Tôi ơi.


            

Tuổi nào cho Tôi.

Tuổi thơ tôi là những ngày trong trường dòng, sáng - trưa - chiều - tối hòa nhịp cùng tiếng kinh cầu.

Đến khi vào trường cấp 2, khi đất nước có sự biến chuyển, ngôi trường gần nhà , với khoảng thời gian khó khăn, tuổi chỉ 13, chỉ biết vật lộn với với miếng ăn hàng ngày, cố gắng đến trường để dành từng con chữ.

Tuổi thơ sãi bước trên đồng, để chiều chiều vang vọng nghe tiếng nghé ngọ đàn trâu về chuồng.

Đến khi đủ tuổi vào trường, ngôi trường mái đỏ đơn sơ sau bụi tre làng, xa xa vang vọng lũ trẻ í a học vần ... Chỉ là sự tưởng tượng qua các giờ học môn Văn.

Rồi thời gian cứ trôi qua trôi qua ...Rong chơi một kiếp người .
Tôi vào trường sư phạm , 40 năm sự nghiệp đưa đò, chở bao thế hệ ... vào đời.

Còn tuổi nào cho tôi ...
Tuổi hoàng hôn xế chiều .

Với những lúc nhìn lá vàng rơi, chợt nhận ra tóc mình xen lẫn màu ráng mây chiều . . .

Tuổi cho Tôi với thân hình gầy guộc, mặt chạm nét thời gian, đôi chân cằn cỗi lê bước dài theo dòng đời.

Tuổi dành cho Tôi ... vẫn chờ đợi người phương xa. Bao yêu thương, nhung nhớ gửi theo làn gió đưa đến người... Để mỗi khi đêm về, nhớ càng nhớ thêm. Vẫn cafe một mình, vẫn bước đi lặng lẽ một mình.

Rồi nghĩ đến ngày trùng phùng, cho dù tóc bạc trắng, lưng đã còng ... khi hoàng hôn khuất núi. Dù chỉ còn một ngày để sống ... vẫn là tuổi hồng dành cho Tôi.

Hoàng hôn bóng ngã chiều.
Một mình bước liêu xiêu.
Con đường chiều hiu quạnh.
Mắt đăm chiêu trông chờ.

Nau Hoang


0 nhận xét:

Đăng nhận xét

NH mến chào bạn, cám ơn sự đóng góp và chia sẻ của bạn.